http://www.binhminhdem.blogspot.com

**!(!)*(!)!Đêm, bỗng nhiên giọt nước mắt thấm mi cay, Đường về ngày hôm nay bỗng như ôi sao xa quá . Anh nhớ em, người ơi sao mới hôm qua Mà giờ chỉ mình anh lẻ loi lặng thầm lê bước trong mưa . Ngày hôm qua ta vẫn còn nhau, ngày hôm qua ta vẫn yên vui Sao giờ đây chỉ còn mỗi anh lặng thầm với vết thương tình yêu . Người hãy nói với anh vì sao lại ra đi không nói một lời Hay vì em lòng đã đổi thay lâu rồi . Trả cho anh phút giây bình yên, trả cho anh hạnh phúc êm đềmNhững ngọt ngào dịu dàng đã trao và nồng ấm chiếc hôn ngày qua.Lòng anh sẽ chúc em bình yên, chẳng ưu tư vương vấn nơi đâyTrả lại anh để người sẽ đi nhẹ nhàng.Đêm, bỗng nhiên giọt nước mắt thấm mi cayĐường về ngày hôm nay thấy ôi sao cô đơn quá Anh nhớ em, người ơi anh nhắc tên emMột lần này nữa thôi để rồi ngàn lần anh khắc trong tim !(!)*!**

Mãi Nhớ Một Kỷ Niệm.....Không Quên *(.)(.)!!!!!!!

Mãi  Nhớ Một Kỷ Niệm.....Không Quên *(.)(.)!!!!!!!
" hãy giữ mãi những kỷ niệm ngọt ngào hai ta đã có em nhé ! xin em hãy nhớ rằng tôi vẫn mãi mãi yêu em , sẽ luôn theo bước chân em trong cuộc sống này . mong em vui bên tình yêu mới , mong em hạnh phúc vững vàng bên người em yêu thương ! đối với em thế là đủ và kết thúc một mối tình với tôi !!! phải không em " ***!

Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

Cần Một Cái Tên !!

Nếu mình ném quá khứ qua cửa sổ, nó sẽ trở lại cửa lớn. Nếu như mình càng cố trốn chạy nó, thì mình sẽ phải chìm đắm trong nỗi đau đó suốt đời. Nếu mình không thể khép lại quá khứ thì hãy mở một cánh cửa cho tương lai, cho mình một cơ hội để có cs tốt đẹp hơn trong tương lai, chứ không phải tạm hài lòng với hiện tại rồi biết tương lai sẽ như thế nào...... Không khó đâu nếu mình thực sự muốn làm điều đó..... nếu hướng về mặt trời thì bóng đen sẽ ở sau lưng..... Và phía mặt trời đó chắc chắn sẽ có người giang tay chào đón.......! Nó thường khuyên bạn bè của nó như thế, nhưng chính nó lại là người ôm ấp cái quá khứ của mình, chôn vùi mình vào đó mà lại không thể đứng lên. Suốt 3 năm qua, nó giam giữ trong lòng một nỗi đau, nó đã không thể khép quá khứ đó lại nhưng cũng không thể mở cánh cửa mới ra, nó đã không tự cho mình được một cơ hội để hạnh phúc hơn. Cái quá khứ của nó, mối tình đầu đẹp đẽ và trong veo như viên pha lê lấp lánh dưới ánh nắng rực rỡ. Nó đã trân trọng, nó đã nâng niu, nó đã tin tình yêu đó là vĩnh cửu và nó là người hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng đến một ngày, niềm tin của nó bị đánh cắp, viên pha lê của nó rơi xuống vỡ tan, những mảnh vỡ của mối tình đó cứa vào tim nó những vết thương mà đến giờ nó vẫn thấy nhức nhối, chưa lành lại được. Nó đã bị lừa dối vì một người thứ 3. Nỗi đau của nhân loại "người người yêu, người người khổ vì yêu" lâu lắm rồi nó mới nghĩ đến người ấy, không hẳn là nhớ nhưng cũng không thể nói là đã quên. Chênh vênh giữa hai bờ của xúc cảm. Nó không hận người ấy, không căm ghét người ấy thế nhưng nó đã chẳng thể tin yêu bất cứ một người nào khác, nó sợ bị phản bội thêm một lần nữa. Nó luôn tỏ ra là người bản lĩnh nhưng nội tâm của nó cũng mong manh yếu đuối như bất kì một con người hít không khí và sống bằng trái tim nào khác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét