http://www.binhminhdem.blogspot.com

**!(!)*(!)!Đêm, bỗng nhiên giọt nước mắt thấm mi cay, Đường về ngày hôm nay bỗng như ôi sao xa quá . Anh nhớ em, người ơi sao mới hôm qua Mà giờ chỉ mình anh lẻ loi lặng thầm lê bước trong mưa . Ngày hôm qua ta vẫn còn nhau, ngày hôm qua ta vẫn yên vui Sao giờ đây chỉ còn mỗi anh lặng thầm với vết thương tình yêu . Người hãy nói với anh vì sao lại ra đi không nói một lời Hay vì em lòng đã đổi thay lâu rồi . Trả cho anh phút giây bình yên, trả cho anh hạnh phúc êm đềmNhững ngọt ngào dịu dàng đã trao và nồng ấm chiếc hôn ngày qua.Lòng anh sẽ chúc em bình yên, chẳng ưu tư vương vấn nơi đâyTrả lại anh để người sẽ đi nhẹ nhàng.Đêm, bỗng nhiên giọt nước mắt thấm mi cayĐường về ngày hôm nay thấy ôi sao cô đơn quá Anh nhớ em, người ơi anh nhắc tên emMột lần này nữa thôi để rồi ngàn lần anh khắc trong tim !(!)*!**

Mãi Nhớ Một Kỷ Niệm.....Không Quên *(.)(.)!!!!!!!

Mãi  Nhớ Một Kỷ Niệm.....Không Quên *(.)(.)!!!!!!!
" hãy giữ mãi những kỷ niệm ngọt ngào hai ta đã có em nhé ! xin em hãy nhớ rằng tôi vẫn mãi mãi yêu em , sẽ luôn theo bước chân em trong cuộc sống này . mong em vui bên tình yêu mới , mong em hạnh phúc vững vàng bên người em yêu thương ! đối với em thế là đủ và kết thúc một mối tình với tôi !!! phải không em " ***!

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010

Tâm Sự Trong tôi

http://www.binhminhdem.blogspot.com/                                   
                                                                                                            ngày 23 tháng 01năm 2010.


đã bao ngày nay trơi mưa triền miên quá . nhưng có lẽ trời mưa lại làm cho những con người có những nỗi buồn khác nhau , vì một chuyện gì đó khác nhau. tôi cũng vậy nhưng trời ơi....nỗi buồn trong tôi sao nó triền miên quá ,nỗi buồn  đau khi mất em chua làm tôi nguôi ngoai thế mà giờ đây cái buuồn tiếp sau nó lạ làm tôi khóc thêm lần nữa .phải chăng là một thằng đàn ông đâùu đội trời chân đạp đất như tôi lại dễ gục ngã và yếu đuối vậy sao . nhưng nỗi oan trong mỗi con người không thể giải thích nổi nó đau đén mức nào .tôi muốn giải thích nhiều lắm tôi không muốn mình chịu thua như thế.nhưng để làm gì khi mình chỉ là một người làm thuê không hơn không kém . TP hoa phượng đỏ bây giờ khác xa so với 2 năm về trước khi tôi lần đầu tiên đặt chân tới nơi này . ngày ấy sự vô tư của một thằng vừa mới học song cấp 3 chập chững bứoc vào đời tôi không nghĩ được nhiều đến thế .


lần này ra đây tôi mang theo làm hành trang cho mình biết bao là nỗi buồn cất giữ trong tim , mang theo hình ảnh và tình yêu của tôi đén nơi đây chỉ mong được bình yên để quên đi ngày tháng....đến nơi đây chỉ cách quê nhà gần trăm cây số vậy mà có lúc tôi thấy đường về quê hương ôi sao mà xa đến thế , chắc chỉ tại nỗi buồn trong tôi chẳng thể rãi bầy cùng ai.
ngày hôm nay thực sự tôi không thể nói gì khi mà người khác cho rằng tôi ăn không nói có lần đầu tiên trong đời tôi vẫn chưa định nghĩa được động từ "bơm" có nghĩa là gì thế mà tôi lại mang tiếng là một con người như thế.tôi thề rằng lúc đó chỉ một chút nữa thôi là tôi sẽ hét vào mặt bà ta rằng ai mới là người ăn không nói có tôi chỉ muốn mượn cớ để xả ra những uất giận trong tôi bao lâu tích trữ . nhưng có nhiều lý do khiến tôi không thể làm như thế .dù sao tôi cũng là người ngoai lại là bậc con cháu tôi không giám cãi nhau với bậc trên mình.và  tôi cũng không muốn anh và gia dình anh chuyện tình cảm bị đổ vỡ . lúc đó tôi đã nghĩ dù sao mình cũng bị mang tiếng là người như thé rồi không sao cả nhưng anh T thì lại khác mối quan hệ họ hàng của anh sẽ mãi mãi sau này . phải chăng tôi cao thuọng lắm phải không nhưng tôi nghĩ như thế đấy . dể rồi bao nhiêu uất nghẹn tôi giữ trong mình mang về nơi mà tôi hằng đêm vẫn thức ấy . tôi cứ tưởng mình đã quên nhưng vềđến nhà vô tình chị tôi lại khẽ chạm vào nnỗi đâu ấy , nhẹ thôi , nhưng vẫn đủ để nước mắt tôi ứa trào không thể kìm nén nổi . vì có lẽ bước vào xã hội không lâu tôi đã phải nhận nhiều nnỗi buồn đến thế . tôi viết ra những dòng chữ này chẳng có ý gì cả . chỉ là tôi không ngủ được và muốn gửi gắm vào đây để nếu như  có ai vô tình đọc được sẽ hiểu tâm trạng của tôi bây giờ . chỉ vậy thôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét